“Chúng ta chia tay nhau đi!”
Đó là câu đầu tiên mà cô gái nói khi vừa nhìn thấy chàng trai! Chàng trai trầm ngâm một lát, rồi khẽ gật đầu: “Ừ!”
Cô gái lặng người, tát chàng trai một cái, rồi tức giận bỏ đi. Cô gái đi rồi, chàng trai chỉ còn biết ôm đầu khóc một mình trong toilet…
Về đến nhà, Cô gái ném chiếc khăn Chàng trai tặng vào sọt rác. Cô không muốn nhìn thấy mặt anh ta thêm một lần nào nữa. Kể từ phút giây anh đồng ý chia tay, Cô đã không còn gì muốn hỏi thêm nữa!
Trước đây, Chàng trai yêu thương Cô gái như thứ bảo bối quý giá. Cho dù mưa to gió lớn, Chàng trai cũng có thể đi khắp cả thành phố, chỉ để mua món Bánh Ga tô Chocolate mà Cô gái thích.
Năm ngoái, trước sinh nhật của Cô gái vài ngày, trời đổ mưa lớn. Chàng trai vẫn một mình đạp xe qua 78 con đường, tìm đủ 999 đồng 1 hào bằng giấy, rồi cứ thế, hàng tối lại ngồi tỉ mỉ gấp thành những chiếc thuyền giấy.
Vào ngày sinh nhật của Cô gái, Chàng trai lén đặt 999 chiếc thuyền giấy bên cạnh gối của Cô, bên dưới còn có một mẩu giấy nhỏ, ghi: "Chúc Bà Xã sinh nhật vui vẻ! Tuy món quà này chỉ đáng giá 9 đồng 9, nhưng tình yêu của Ỗng Xã dành cho Bã Xã là vô giá. Ông Xã!"
Khi Cô gái tỉnh dậy, nhìn thấy mẩu giấy và món quà, Cô vừa kinh ngạc vừa cảm động. Trong Cô có một niềm tin rằng đây chính là người đàn ông có thể che trở cho cô suốt cuộc đời này!
Mấy tuần gần đây, Chàng trai rất ít quan tâm chăm sóc Cô gái, chỉ thỉnh thoảng mới ở bên cô. Anh cũng không còn kiên nhẫn nghe Cô gái nũng nịu đòi mình đưa đi chơi chỗ nọ chỗ kia! Cứ nghe ...nghe ... nghe…, rồi Chàng trai cũng chẳng biết đã ngủ gục trên vai Cô gái tự lúc nào. Cô gái tức giận đẩy Chàng trai ra và nói trong ấm ức: "Ở bên cạnh Em, Anh thấy mệt mỏi lắm hả? Đã thế, Anh về nhà mà ngủ đi, từ mai đừng có đến nữa!" Đó là những câu Cô gái nói với Chàng trai trong lần cuối cùng họ bên nhau trước khi chia tay.
Sau lần đó, mỗi lần Cô gái gọi điện cho Chàng trai, những gì nghe thấy được đều chỉ là "Thuê bao hiện đang bận”, không thì “Ngoài vùng phục vụ!"
Trong buổi tối trước sinh nhật một ngày, Cô gái quyết định đến nhà Chàng trai. Cô nhìn thấy trên ban công treo mấy bộ đồ của nữ, tim Cô như thắt lại, không nói nên lời. Cô ngồi im lặng trên ghế Sô fa, chờ đợi Chàng trai xuất hiện.
“Cạch!”
Chàng trai mở cửa bước vào trong dáng vẻ mệt mỏi. Nhìn thấy cô gái, anh vô cùng bất ngờ. Nhưng chưa kịp nói gì thì cô gái đã lên tiếng trước.
“Chúng ta chia tay nhau đi!”
“Ừ!”
Thực lòng, khi nói những lời này, Cô gái vẫn ôm chút hy vọng, rằng Chàng trai sẽ nói "Không". Chỉ cần như thế, Cô sẽ tin rằng Chàng trai không hề phản bội mình. Vậy mà anh ta đã thẳng thừng đồng ý!
23h59' đêm đó, điện thoại của Cô gái đổ chuông, là Chàng trai gọi đến.
"Chúc Bà xã sinh nhật vui vẻ!"
"Chẳng phải đã chia tay rồi sao! Anh cũng không cần phải gọi như thế nữa đâu!" Cô gái nói trong đau khổ.
"Bà Xã à! Ông Xã muốn gặp Bà Xã, Ông Xã đang trên đường đến nhà Bà Xã rồi, chỉ khoảng 5 phút nữa là đến nơi thôi, Ông Xã có điều rất quan trọng muốn nói với Bà Xã!" Nói xong, Chàng trai liền cúp điện thoại ngay.
Cô gái ngồi bên cửa sổ, từ từ đếm từng giây phút trôi qua. Đã 2 giờ sáng, Chàng trai vẫn chưa xuất hiện. Cô gái tắt đèn, chui vào trong chăn, nhẹ nhàng nhắm đôi mắt mệt mỏi lại, và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ say ...
"Bã Xã ơi!" Cô gái nghe thấy tiếng của Chàng trai thì giật mình tỉnh giấc, chỉ thấy Chàng trai đang ngồi lặng im bên cạnh giường mình.
"Anh là kẻ nói dối, Anh xem đã mấy giờ rồi? Thật đáng ghét!" Cô gái quát lên trong giận dữ.
"Bà Xã à, tại vừa có một vụ tai nạn giao thông nên đường tắc đến tận bây giờ!"
Chàng trai ôm Cô gái vào lòng, đôi mắt anh như vô hồn, toàn thân lạnh ngắt. Cô gái lúc đầu muốn đẩy ra, nhưng Chàng trai vẫn ôm rất chặt.
"Bà Xã đừng như thế! Ông Xã chỉ có thể ở đây thêm một chút nữa thôi, Ông Xã chỉ đến nhìn Bà Xã một lát rồi phải đi ngay! Bà Xã đừng nói gì cả mà hãy nghe Ông Xã nói nhé!"
"Chia tay rồi, từ nay về sau Bà Xã sẽ phải sống một mình! Ông Xã rất lo lắng, không có Ông Xã cạnh bên Bà Xã biết phải làm sao đây!?"
"Bà Xã rất lười ăn sáng, ngày nào Ông Xã cũng phải làm món Trứng Ốp mà Bà Xã thích nhất thì mới chịu ăn. Ông Xã không ở bên cạnh nữa, ai sẽ làm bữa sáng cho Bà Xã đây?"
"Mỗi lần Bà Xã đau dạ dày, phải có Ông Xã ôm trong lòng mới ngủ được. Ông Xã không ở bên nữa, ai sẽ là người ôm Bà Xã đây?"
“Bà Xã quá đáng lắm nhé! Bất cứ thứ gì, chỉ cần nói thích, thì dù là sao trên trời, cũng bắt Ông Xã phải hái xuống cho bằng được, nếu không thì lại giận dỗi, không thèm nói chuyện mấy ngày liền!”
"À, Bà Xã còn nhớ lần cùng Ông Xã đi hiến máu nhân đạo không? Sau khi hiến máu xong, Ông Xã một mình bỏ về trước, thế là Bà Xã giận Ông Xã cả tuần liền không thèm nói chuyện, cuối cùng Ông Xã phải đứng trên xe buýt hô 10 lần "Bà Xã, Ông Xã sai rồi!" Bà Xã mới chịu nói chuyện! Thực ra Ông Xã bị say máu, nên sau khi lấy máu xong mặt mũi Ông Xã tái nhợt, Ông Xã sợ Bà Xã lo lắng, nên đã bỏ về một mình!"
"Bà Xã ơi! Hôm nay, sau khi Bà Xã nói chia tay, Ông Xã đã ngồi khóc một mình trong Toilet đấy! Chắc Bà Xã thấy Ông Xã yếu đuối lắm! Tại sao lại phải trốn tránh như thế? Bởi vì chị gái Ông Xã sắp về, Chị đã lên được mấy hôm rồi, Ông Xã sợ Chị nhìn thấy! Mà Bà Xã vẫn chưa được gặp Chị đúng không?"
Chàng trai thở dài một tiếng, rồi cười và nói: "Hôm nay Ông Xã nói nhiều quá phải không? ha ha! Bà Xã này, Bà Xã mau ngủ đi! Ông Xã phải đi rồi!"
Cô gái lặng nghe những lời Chàng trai nói, trong lòng bỗng thấy chua xót, thoáng chút cảm giác của giây phút biệt ly. Cô gái nhìn Chàng trai, cảm thấy Anh có gì đó khác với mọi ngày, nhưng không thể nhận ra đó là điều gì! Nhìn Chàng trai quay bước đi, Cô gái bất chợt muốn lên tiếng níu chân anh lại, nhưng trong đầu Cô lúc này, vẫn cố chấp nghĩ: Lần này sẽ phải bắt anh xin lỗi một tháng cô mới nói chuyện trở lại.
Ánh mặt trời đã chiếu rọi vào căn phòng nơi chiếc giường Cô gái ngủ, Cô vẫn còn đang nằm dài như con mèo lười chưa muốn dậy. Bỗng điện thoại kêu, Cô gái uể oải nhấc điện thoại lên. Đầu dây bên kia là tiếng của một người Con gái lạ vẫn còn đang nghẹn ngào.
"Tôi là Chị gái của Hào, Hào ...! Hào ... bị tai nạn!"
Trong bệnh viện, Chàng trai nằm bất động trên giường, đôi mắt nhắm nghiền, sắc mặt trắng nhợt giống như màu trắng đau thương của chiếc ga trải giường, Cô gái ôm lấy thi thể Chàng trai, không chút biểu cảm, không một lời nói!
Chị Chàng trai cho Cô biết, Tối hôm qua Chàng trai bị một chiếc xe tải đâm vào và chết tại chỗ, Anh thậm chí không kịp nói lời trăn chối đã bị Tử thần đưa đi rồi!
"Lúc tôi đến nơi, đôi mắt của Hào vẫn mở, trong tay nắm chặt chiếc nhẫn này. Hào vì muốn mua được chiếc nhẫn để cầu hôn Em trong ngày sinh nhật, mỗi tối đều đi đào than cùng mấy người nữa, đã bao nhiêu lần bị sập hầm, xuýt mất mạng!" Cô gái thấy trước mắt mình một màn đêm u tối, cơ thể không còn chút sức lực nào, rồi ngã quỵ xuống bên cạnh!
Từ đó, Cô gái không còn yêu ai nữa, Cô nhớ mãi không quên hình bóng của Chàng trai. Kiếp sau, nếu có duyên gặp lại, Cô muốn đứng trên xe buýt hô một vạn lần: "Ông Xã ơi! Bà Xã xin lỗi!"
Hậu ký
Ngày 07/08
Chỉ còn một tháng nữa là đến sinh nhật Bà Xã rồi! Hôm nay, Mình nhìn thấy trong tiệm vàng bạc đá quý một đôi nhẫn cầu hôn tên là "Yêu thương trọn đời". Sinh nhật năm nay, phải cầu hôn Bà Xã thôi hi hi hi...
Ngày 10/08
Hôm nay nghe một anh bạn cùng cơ quan nói lên mỏ đào than rất dễ kiếm tiền, mình liền đi theo. Đúng là dễ kiếm tiền thật, một buổi tối thôi là đã được 50 đồng rồi!
Ngày 15/08
Hóa ra đào than thật là nguy hiểm, lại còn sập lò nữa, suýt nữa thì bị vùi chết rồi!
Ngày 21/08
Hôm nay Bà Xã tính sổ với mình, nói mình dạo này không chịu nghe điện thoại, hỏi mình có phải là ghét Bà Xã rồi không? Bã Xã ngốc của mình đáng yêu thế, mình thương yêu cả cuộc đời còn không được nữa là, làm sao mà ghét được. Nhưng mình không thể nói là trên mỏ không có sóng được. Chắc lại làm Bã Xã hiểu lầm rồi! hik hik!
Ngày 27/08
Hôm nay ra ngoài cùng Bà Xã, mình không cẩn thận nên ngủ gật, Bà Xã tức giận lắm, mắng mình một trận. Ôi, cũng tại mình, sao lại không cẩn thận để ngủ như thế không biết! Dù hôm qua tận 5 giờ sáng mới ngủ, cũng không thể khò khò như thế được chứ! Bên cạnh Bà Xã là vui nhất rồi còn gì!
Ngày 01/09
Hôm nay Chị gái từ quê lên thăm mình, Mẹ bảo cuối năm nay nhất định phải đưa bạn gái về ra mắt gia đình!
Ngày 04/09
Hôm nay là ngày cuối cùng phải lên mỏ, công việc cuối cùng cũng hoàn thành rồi! Lúc mọi người chuẩn bị thu dọn đồ đạc để về thì bỗng nhiên sập lò, mình bị kẹt một chân dưới hầm, cũng may mình cố sống cố chết trèo lên mới giữ được mạng! Mình lĩnh 1500 đồng tiền công, cuối cùng không cần phải làm cái công việc lúc nào cũng nơm lớp lo sợ này nữa rồi!
Ngày 05/09
Hôm nay, mình cầm tiền đến cửa hàng vàng bạc đá quý mua nhẫn, ngày kia là sinh nhật Bà Xã rồi, 12 giờ đêm mai mình sẽ cầu hôn Bà Xã. Mấy hôm không gặp, nhớ Bà Xã muốn chết!
Ngày 06/09
Hôm nay, vừa về đến nhà đã thấy Bà Xã ở đó, mình vui quá, đang định nói nhớ Bà Xã nhiều lắm! Nhưng chưa kịp nói thì Bà Xã đã nói lời chia tay, lòng mình đau quặn, nước mắt cứ chực ứa ra, mình đồng ý với Bà Xã rồi! Vì mình đã từng hứa sẽ không bao giờ nói không với bất cứ yêu cầu gì của Bà Xã, cho dù là chia tay, mình sẽ buồn đến chết mất! Bà Xã tát mình một cái, rồi đóng sập cửa bỏ đi!
Ngày 07/09
Hôm nay là sinh nhật Bà Xã, cả ngày chỉ nhớ Bà Xã thôi. Buổi tối, mình cầm chiếc nhẫn rồi gọi điện cho Bà Xã, cho dù thế nào đi nữa, mình nhất định phải cầu hôn Bà Xã, mình phải chăm sóc Bà Xã cả cuộc đời này!
Nửa đường, chiếc nhẫn bỗng nhiên rơi từ trong túi xuống đường, mình vội vàng dừng xe, chạy ra nhặt. Bỗng một chiếc xe tải từ đâu lao tới, mình tránh không kịp! Chỉ cảm thấy trước mắt là một màu máu đỏ!
Cũng không rõ là bao lâu sau, mình tỉnh dậy, bên cạnh là Tử thần. Ông ấy bảo mình đã không còn thuộc về thế giới này nữa. Mình nhìn thấy Chị đang ôm thi thể đầy máu của mình mà khóc.
Bà Xã, mình phải đi gặp Bà Xã, mình cầu xin Tử thần và Ông ấy đã đồng ý cho mình gặp Bà Xã chỉ nửa tiêng thôi!
Đến bên cạnh giường Bà Xã, mình vuốt mái tóc mềm, không nỡ rời xa. Mình sợ khi mình ra đi sẽ không ai chăm sóc cho Bà Xã nữa, thế thì phải làm thế nào?
Bà Xã à, Ông Xã xin lỗi, Ông Xã không thể chăm sóc cho Bà Xã trọn đời được!
Bà Xã à, Bà Xã nhất định phải sống thật vui vẻ, nếu kiếp sau vẫn còn cơ hội, Ông Xã sẽ xin với thượng để được gặp Bà Xã sớm!
Vĩnh biệt!
"Cà phê đen không đường"
Lời tựa: "Pha một phin cà phê, đố U biết cà phê càng về sau càng chảy nhanh hay chậm lại?"
- Cà phê lúc đầu nhỏ chậm, sau nhanh dần, nhưng đến một lúc sau lại nhỏ chậm lại, và không nhỏ nữa (hết nước mà ). Giống như tình cảm con người, lúc đầu âm thầm, sau mãnh liệt, rùi dần mờ nhạt đi và mất hẳn. Nhưng nếu cà phê được đổ thêm nước lần thứ 2 sẽ chảy nhanh và đều hơn lần thứ nhất, tình cảm nếu đã trải qua giai đoạn đầu và được vun đắp thì sẽ hạnh phúc và yên bình hơn.
- Nhầm! Cà phê lúc đầu nhỏ nhanh đúng như tình yêu của mối tình đầu mãnh liệt, nhanh chóng, dễ đến và cũng dễ đi. Và sau nhỏ từ từ vì tình yêu đã chín chắn và cuối cùng nhỏ được một cốc cà phê đúng như khi ta tìm được một nửa còn lại. Cà phê rất sánh, nó hòa quyện vào nhau như trái tim của hai tâm hồn đã hòa làm một.
- Hừm! Nhầm! Cà phê lúc đầu nhỏ nhanh hay chậm còn tùy vào cách rót nước, rót mạnh và xối xả thì sẽ chảy nhanh và nhanh cạn, rót từ từ sẽ chảy chậm và lâu cạn hơn, và kết quả là cốc cà phê thứ 2 sẽ sánh hơn! Giống như tình yêu nếu ngay từ đầu đã mãnh liệt, xuồng xã thì sẽ khó sâu đậm bằng một tình cảm được nuôi dưỡng dần dần theo thời gian. Cốc thứ 2 sẽ đắng hơn, nhưng uống một lúc lâu sẽ thấy ngon hơn, giống như tình yêu thứ 2 sẽ phải trải qua nhiều sóng gió nhưng kết quả sau này là một tình cảm vô cùng ý nghĩa và khó có thể mất đi được
- Hừm, cãi cố. Rót thế nào thì lúc đầu cũng chảy nhanh hơn :-> vì cà phê chưa nở ra, giống như khi tình yêu chưa sâu đậm ấy. Cấm cãi
- Hừm, cứ thử cho ít cà phê xem, đổ nước xong là nó chảy hết lun, còn cho nhiều mà xem, đổ nước có mà chảy đằng trời ! Tất cả tình yêu của một người bằng một túi cà phê, không nên chia làm quá nhiều lần pha, tất cả sẽ chảy đi hết, cũng đừng pha hết 1 lần, coi chừng không được một giọt cà phê nào! I đang phải chia lại túi cà phê của mình, nhưng mà khó chia quá, cốc nào cũng muốn đầy cơ!
- Hừm, thôi ko cãi nhau nữa. Pha xong cà phê rùi đây, mất 1 tiếng đồng hồ liền.
- U phải share chứ, uống 1 mình à?
- Chia nửa nhé, đắng lắm đấy. I pha 2/3 phin cà phê cơ mà. Uống thui ...
- Hé hé, U pha 2/3 phin mà chia cho Me 1/2, thế là U còn có 1/6 hả. Thế này đúng là iêu Me nhất rùi! U cứ yên tâm, I sẽ phai cho U nước lần 2 he he ... ...
Hết chuyện.
lacvietvodaontc đã viết:Có người nói...
Khoảng cách xa nhất trên thế giới này không phải sinh với tử...
Mà là khi em đứng trước mặt anh...
Nhưng anh lại không biết rằng... Em yêu Anh...
Nội dung có thể của người khác, nhưng mà ..nó lại là tâm trạng của mình..không biết rằng chữ Anh cuối cùng là ai đây ko bít người đó sẽ hạnh phúc lắm đó !
Đang xem chuyên mục này: Michaelnab và 39 khách.