ĐẠO XƯNG HÔ TRONG VÕ PHÁI

ĐẠO XƯNG HÔ TRONG VÕ PHÁI
Theo truyền thống của học trò xưa kia tại Việt Nam: - Những năm thời Pháp thuộc, Thầy giáo được gọi là Ông Đồ hay Thầy Đồ . Học trò gọi người giáo viên là Thầy xưng Con. - Những năm thời chống Mỹ, Thầy giáo được tôn vinh trong mọi nhiều công việc, với tinh thần “ Diệt giặc dốt “ Người biết nửa chữ cũng là Thầy. Học trò gọi người hướng dẫn là Thầy xưng Em - Ngày nay với khoa học phát triển, học vấn của mọi người được nâng cao, biết nửa chữ bây giờ không được coi là Thầy nữa mà phải hơn nhiều chữ. Có xu hướng Học trò gọi người hướng dẫn là Thầy xưng Con
Trong môn võ cần phải hơn nhiều chuyên môn, lý thuyết so với trò. Khi xác định được chuyên môn cao của Thầy thì học trò tự nể mà gọi Thầy hay Anh. Tuy nhiên thời nay chúng ta vẫn quen cách gọi cũ “ Thầy xưng Em “
Trên các Võ đường của chúng ta hiện nay vẫn là:
 Học trò gọi người hướng dẫn chính là Thầy xưng Em.
 Học trò gọi các HLV hay TG bằng Anh hoặc Chị xưng Em.
 
 Ứng xử thông dụng
 Gọi Thầy xưng con thường được quan niệm người Thầy đó nhiều hơn tuổi của trò 16 tuổi trở lên ( có thể  là bậc Cha, Chú trở lên )
 Trường hợp Thầy  nhiều hơn tuổi trò trên hoặc dưới 15 tuổi thường gọi Thầy xưng Em, Tôi có trường hợp xưng Con ( vì sự kính trọng )
 Trường hợp Thầy  ít tuổi hơn trò thường gọi Thầy xưng Tôi, Em .
 
ĐÁP LỄ THẦY và TRÒ
 
 Ngày nay trong Lễ Nghĩa của Thầy và Trò: Trò gặp Thầy thì cần phải chào theo quy định của Môn phái. Bàn tay phải nắm lại đặt trong lòng bàn tay trái nếu kính trọng Thầy hơn thì chắp hai bàn tay lại, đặt trước ngực, khi chào thêm cúi đầu thấp một chút. ( thể hiện sự kính trọng ), nếu hai tay đang bận việc thì hơi cúi thân trên.
 Học trò không đưa bàn tay ra để bắt tay Thầy . Chỉ được bắt tay khi Thầy đồng ý. ( vì cái bắt tay thể hiện cho bạn bè, đồng nghiệp, đồng chí, đối tác. )
 
( Nội dung trên là cách phân tích việc xưng hô trong môn phái thường thấy, không nằm trong quy định.)